vo su nguyen loc
Căn hộ Happy One Premier Thạnh Lộc. Happy One Premier Thạnh Lộc là Dự án Căn hộ thông minh 4.0. Với định hướng đúng đắn và tâm huyết của CĐT Vạn Xuân Group dự án HAPPY ONE THẠNH LỘC được hướng đến xu hướng công nghệ dành cho giới trẻ năng động, tri thức và thành đạt. Với 39 tiện ích đi kèm, sử dụng hệ
materi pai kelas 4 semester 2 kurikulum 2013. The Martial Arts Discipline of Vovinam-Viet Vo Dao was founded by Master Nguyen Loc in 1938. It uses a combination of the traditional martial arts of Vietnam and traditional wrestling. He researched into other martial arts with the intention of combining specific aspects from the other martial arts into one style of martial art that would be suitable for the physical frame of the Vietnamese people, thin, but fast, flexible and enduring. He later named the combined martial art Vovinam. Master Loc grew up in the period when Vietnam was still under the French colonial rule. At that time, young men were either seduced by the French into lusty lives or they joined the revolutionary war against the French. Master Nguyen Loc believed that the only way to free Vietnam from colonial rule was to train them to have a strong, invincible will for liberty and independence. That will would be produced by a strong body and a rational mind. Carrying that belief, Loc practiced diligently and researched many Vietnamese traditional martial arts as well as many foreign martial arts. Through his research, he found a new discipline of martial arts, which he named “VOVINAM”, understood as the “MARTIAL ARTS OF VIETNAM.” Since 1964, the new title “VIET VO DAO” “THE PHILOSOPHY OF VIETNAMESE MARTIAL ARTS” was added to become “VOVINAM-VIET VO DAO.” In 1960, before passing away, Master Loc promoted his eldest student, Master Le Sang, to Grand Master. Since then, under the leadership of Grand Master Le Sang, Vovinam – Viet Vo Dao became an international martial art with more than one million practitioners from around the world. The goals of Vovinam-Viet Vo Dao are to Preserve and develop the martial arts of Vietnam, applying the “Hard-Soft Co-development”. Research and innovate new martial arts’ techniques to improve Vovinam-Viet Vo Dao’s technical resources. Train disciples on the Strength, Techniques, and Philosophy Strength Vovinam-Viet Vo Dao will train disciples to have a solid body and strong endurance against obstacles and diseases. Techniques Vovinam-Viet Vo Dao will train disciples to have practical techniques for self-defense and just causes. Philosophy Vovinam-Viet Vo Dao will train disciples to have a rational mind, an invincible will, and a gallant character. Disciples will be living in a self-disciplined and forgiving way and become model citizens, and serve oneself, one’s family, one’s state, and mankind. To achieve these goals, Vovinam-Viet Vo Dao follows five objectives All the functions of Vovinam-Viet Vo Dao are based on an established foundation take Mankind as the end, take Characters as the goals, and take Invincible Will as the means. Vovinam-Viet Vo Dao is an extended family, in which disciples love and respect one another. This respect and love will be the discipline of Vovinam-Viet Vo Dao, which will help the disciples to unite and honor the uprightness of Vovinam-Viet Vo Dao, serving mankind. Vovinam-Viet Vo Dao actively participates in the education of young men and women. Vovinam-Viet Vo Dao is independent of political and religious influence. Vovinam-Viet Vo Dao always respects other disciplines of martial arts.
Tiểu Sử Võ Sư Nguyễn Lộc Ông sinh ngày 8 tháng Tư năm Nhâm Tí tức 24 tháng 5 năm 1912 tại làng Hữu Bằng, huyện Thạch Thất, tỉnh Sơn Tây nay thuộc huyện Thạch Thất, Hà Nội. Song thân ông là cụ ông Nguyễn Đình Xuyến và Nguyễn Thị Hòa. Ông là con trai trưởng, các em ông là Nguyễn Thị Thái, Nguyễn Dần, Nguyễn Hải và Nguyễn Thị Bích Hà. Khi còn nhỏ, thể chất ông không được tốt, do vậy được gia đình cho theo học võ, với mục đích ban đầu là để phòng thân và tăng cường sức khoẻ. Nhưng do tố chất thống minh, lại ảnh hưởng thượng võ của vùng đất có nhiều sới vật nổi tiếng, ông nhanh chóng tiếp thu những tinh hoa võ thuật Việt Nam cũng như tìm thấy sự đam mê võ học. I. Võ sư Nguyễn Lộc và thời kỳ phôi thai 1912-1939 Ông Nguyễn Lộc sinh ngày 08 tháng 04 năm nhâm tý 1912 tại làng Hữu Bằng huyện Thạch Thất, tỉnh Sơn Tây nay là Hà Tây, Miền Bắc Việt Nam. Ông là trưởng nam của cụ ông Nguyễn Đình Xuyến và cụ bà Nguyễn Thị Hòa, trong một gia đình gồm năm anh chị, ba trai và hai gái Ghi Chú 1. Sau đó vì sinh kế, gia đình chuyển về Hà Nội và từ đó ông sinh hoạt và trưởng thành trong một môi trường thuận lợi của đất kinh thành. Võ sư Nguyễn Lộc sinh ra và lớn lên trong một quốc gia mất chủ quyền, giữa các phong trào bạo động và các đàn áp của chính quyền bảo hộ. Là một thanh niên sống trong hoàn cảnh đó, song nhờ có tâm năng đặc biệt, không những ông sớm giác ngộ mà còn vượt lên trên hai xu hướng trên để tìm một định hướng mới, dẫn dắt thanh niên đương thời vào con đường thanh cao sáng đẹp. Ông chủ trương con người là chính, lấy Nhân làm căn bản và đề xướng chủ thuyết Cách Mạng Tâm Thân Ghi Chú 2 để hướng dẫn các thanh niên về ba phương diện Tâm, Thân và Đạo. Ông quan niệm rằng sinh ra làm người đã là một điều quí, nhưng người thực người là điều cao đẹp hơn nữa. Đối với ông, con người phải có những giá trị phổ cập như quật cường, nghĩa hiệp, đối thoại, hòa bình, nghị lực, quả cảm, vị tha, độ lượng, trong sạch, giản dị, cương quyết, tự trọng... cùng với một thân thể cường tráng, vững chắc và một sức lực dẻo dai. Không những có đầy đủ khả năng tự vệ mà còn có thể vươn tay cứu đời. Ông nghĩ rằng xã hội con người là trường cửu. Ông không muốn các thế hệ sau sẽ phải trả giá nặng nề cho những văn hóa đầu độc hoặc những vết thương hận thù. Chính vì thế, ông có kỳ vọng để lại cho dân tộc Việt Nam và nhân loại một quan niệm, một mẫu mực sống, một phương pháp tu dưỡng-hành xử và một nghệ thuật đào luyện thân thể bằng một hệ thống võ thuật khoa học theo truyền thống võ học Việt Nam. Ấp-ủ hoài bão lớn lao như vậy, nên ngoài việc trao dồi học vấn và đạo đức, ông còn nỗ lực sưu tầm, học hỏi, luyện tập, hầu hết các môn võ thuật Việt Nam. Nhờ có thể lực hơn người và có năng khiếu đặc biệt, ông đã thăng tiến vượt bực. Ngoài ra ông thường ngao du, thăm viếng các võ đường, mạn đàm với các quan võ đương thời, các võ sư danh tiếng trong làng võ Việt Nam để trao dồi kiến thức võ học. Ông không ngừng luyện tập, sư tầm, so sánh các đặc thái, các ưu, khuyết điểm của tất cả các bộ môn. Sau một thời gian, ông nhận thấy môn võ nào cũng có những ưu điểm của nó, song nếu chỉ đem áp dụng một trong những phương pháp thì khó có thể đạt được kết quả như ý ông mong đợi. Thêm vào đó, nếu muốn đạt một trình độ cao, người tập phải đầu tư rất nhiều thời gian, khoảng 10 năm trở lên. Vậy phải tìm ra một phương pháp mới, chỉ cần một thời gian ngắn mà có thể đạt hiệu quả cao. Bằng luận cứ đó, ông lấy môn vật và võ cổ truyền Việt Nam làm nòng cốt, rút tỉa những ưu, khuyết điểm, gạn lọc, khai thác mọi tinh hoa võ thuật mà ông đã học hỏi để sáng tạo ra một môn phái riêng, gọi là VOVINAM. Năm 1938, ông hoàn thành cuộc nghiên cứu và quyết định thực nghiệm bằng cách bí mật huấn luyện một số thân hữu cùng lứa tuổi. Trong giai đoạn thực nghiệm này, ông ưu tiên chú trọng các đòn thế căn bản như tấn, đấm, đá, chém, gạt Bổ túc thêm các thế khóa gỡ thực dụng, các thế vật cổ truyền và nhất là các bài song luyện, các đòn chân cơ bản Sau một năm thực nghiệm thành công với một kết quả cao, vượt trên mọi dự đoán, ông quyết định ra mắt Vovinam trước công chúng vào mùa thu năm 1939 bằng một cuộc biểu diễn lớn tại nhà Hát Lớn Hà Nội-Việt Nam. II. Võ sư Nguyễn Lộc và thời kỳ thành hình 1939-1945 Mùa thu năm 1939, võ sư Nguyễn Lộc hướng dẫn các võ sinh đầu tiên của ông Ghi Chú 3, biểu diễn tại Nhà Hát Lớn Hà Nội Ghi Chú 4 với mục đích thẩm định sự nhận thức của quần chúng và đồng thời đo lường những giá trị võ thuật mà ông đã nghiên cứu từ hơn 15 năm qua. Trong số những môn sinh tham dự cuộc biểu diễn lịch sử này có cô Nguyễn Thị Minh Ghi Chú 5 và ông Nguyễn Đăng Hiển. Sau buổi biểu diễn ra mắt. Vovinam được nhiệt liệt truyền tụng trong khắp mọi giới và trở thành ngọn đuốc võ đạo dân tộc rực sáng khắp giới trẻ Hà Nội. Không những thế ông đã gây chấn động khắp giới võ thuật và thể dục thể thao Việt Nam. Bởi từ hơn 55 năm qua 1884-1939, chính quyền bảo hộ đã cấm tất cả các sinh hoạt võ thuật tại Việt Nam. Sự ưu ái, mến mộ của quần chúng đối với Vovinam là một bất ngờ lớn đối với giới chức Thể Dục Thể Thao đô hộ. Ông Maurice Ducoroy Ghi Chú 6, tổng cục trưởng Tổng Cục Thể Dục Thể Thao và Thanh Niên Đông Dương Commissaire Général aux Sports et Jeunesse en Indochine, là người đang thi hành chính sách mới về thể dục và thể thao tại Đông Dương, liền tìm cách mời võ sư Nguyễn Lộc ra dậy Vovinam qua bác sĩ Đặng Vũ Hỷ, hội trưởng Hội Thân Hữu Thể Dục Thể Thao Hà Nội. Võ sư Nguyễn Lộc nhận lời và bắt đầu công khai giảng dậy Vovinam vào năm 1940 tại trường sư phạm Ecole Normale đường Đỗ Hữu Vị, Hà Nội. Sau đó, nhiều lớp võ liên tiếp được mở ra, thâu nhận đông đảo thanh niên thuộc đủ mọi giới học sinh, sinh viên, viên chức, công nhân… không những người ta tìm thấy trong Vovinam những thế võ hiệu quả linh diệu mà còn tìm thấy một lối sống, một ý thức cao và một tinh thần đạo đức Việt Võ Sĩ, vốn đã có truyền thống lâu đời tại Việt Nam. Từ đó danh xưng Vovinam và danh tính võ sư Nguyễn Lộc nghiễm nhiên trở thành quen thuộc đối với quần chúng Hà Nội. Vovinam trở thành một bộ môn võ thuật phổ thông, được giảng dậy khắp nội thành và trong mọi tầng lớp xã hội. Trong giai đoạn này ông thu nhận và đào tạo rất nhiều thanh niên nhiệt huyết và sau này trở thành võ sư như Hà Trọng Thịnh, Phan Dương Bình, Lê Sáng, Trần Đức Hợp, Phạm Hữu Độ, Bùi Thiện Nghĩa, Nguyễn Dần, Lê Văn Phúc ... hoặc các nhân vật lịch sử của môn phái như Nguyễn Mỹ, Nguyễn Khải, Nguyễn Đăng Hiển, Nguyễn Bích, Nguyễn Đình Lan, Đỗ Đình Bách, Đặng Bỉnh, Đặng Văn Bẩy, Trịnh Cự Quý, Đỗ Khánh, Vũ Văn Thức, Nguyễn Đôn, Nguyễn Nhân, Lê Như Hàm, Lê Đình Nhâm, Nguyễn Cao Hách ... III. Võ sư Nguyễn Lộc và thời kỳ độc lập 1945-1946 Ngày 10-03-1945, quân đội Nhật đảo chánh chính quyền bảo hộ Pháp, bắt giam toàn quyền Jean Decoux Ghi Chú 6 và trao trả độc lập cho Việt Nam. Ngày hôm sau 11-03-1945, vua Bảo Đại Ghi Chú 7 tuyên bố độc lập, hủy bỏ các hòa ước đã ký với Pháp, chấm dứt ách đô hộ sau 83 năm bị Pháp cai trị . Qua những đột biến trên, Việt Nam đột ngột nhảy vào cơn lốc rối loạn. Tất cả các tổ chức xã hội đều bị xáo trộn. Từ kinh tế, chính trị cho đến quân đội, giáo dục, hành chánh, an ninh Đều không có người quản lý và tổ chức. Chính phủ độc lập đầu tiên, Chính phủ Trần Trọng Kim 1883-1953, cũng chỉ sống được 4 tháng. Chính vì thế tất cả các nhân lực có khả năng vào thời ấy đều được mời tham gia chính phủ. Riêng võ sư Nguyễn Lộc, với uy tín của một vị võ sư sáng lập một phong trào lớn tại Hà Nội, ông lại càng được chú ý và đốc thúc tham gia. Nhưng ông nhất quyết từ chối vì ông quan niệm rằng, Vovinam không phải là một chính đảng nên không có mục tiêu tham chính. Mục đích của Vovinam là xây dựng con người toàn diện trên căn bản võ thuật và võ đạo, nên không có nhu cầu tham gia chính sự và đặt để chính kiến. Tuy nhiên Vovinam không xâm phạm quyền tự do và quyền công dân của các môn sinh, nên không ngăn cấm các môn sinh sinh hoạt chính trị với quyền công dân của mình. Nhưng, khi xã hội hoặc thời cuộc đòi hỏi thì Vovinam sẵn sàng hợp tác và tiếp tay với mọi chính quyền để thực hiện những công tác xã hội, từ thiện, cứu tế trong tinh thần vị tha, vô vị lợi. IV. Võ sư Nguyễn Lộc và chiến tranh Việt-Pháp 1946-1954 Ngày 19-12-1946, chiến tranh Việt-Pháp chính thức bùng nổ. Tất cả nhân lực và phương tiện của Việt Nam đều bị lao vào chiến tranh. Đa số các môn sinh Vovinam đều phải tham gia kháng chiến, Vovinam lâm vào cảnh hàng ngũ phân tán, tất cả các lớp võ, các khóa đã tạo trong những năm 1939-1946 đều phải tạm ngưng. Tuy nhiên, một trong các môn đệ ưu tú của ông tại Hà Nội là võ sư Phan Dương Bình, vốn là môn sinh thân cận và đắc lực nhất trong giai đoạn khó khăn trên, là người giúp võ sư Nguyễn Lộc giảng huấn các lớp võ tại Phố Hàng Trống và Trường Hàng Than và đã thu nhận đông đảo môn sinh. Trong số các môn sinh tập huấn trong giai đoạn này, sau trở thành võ sư cao cấp của môn phái, có võ sư Lê Văn Phúc. V. Võ sư Nguyễn Lộc và thời kỳ trong Nam 1954-1960 Tháng 8 năm 1954 vì vấn đề phân chia Nam-Bắc, võ sư Nguyễn Lộc và gia đình di cư vào Sài Gòn cùng một số môn đệ thân tín Ghi Chú 8. Trong số đó, có năm người, sau này lên hàng võ sư là Lê Sáng, Phan Dương Bình, Nguyễn Dần, Trần Đức Hợp và Hà Trọng Thịnh. Sau đó ông tổ chức một lớp võ dành riêng cho các môn đệ từ Hà Nội vào, một số sau này trở thành võ sư như võ sư Bùi Thiện Nghĩa, Hà Trọng Thịnh, Nguyễn Văn Thông, Lê Trọng Hiệp, Lê Văn Phúc ... Võ đường đầu tiên được khai giảng tại Miền Nam Việt Nam, tọa lạc tại số 51 đường Frères Louis Ghi Chú 9, nơi này cũng là nơi võ sư Trần Huy Phong đến tập huấn với võ sư Nguyễn Lộc. Sau đó được đổi về đường Aviateur Garot Ghi Chú 10, hay còn gọi là võ đường Thủ Khoa Huân. Võ đường này có thể nói là võ đường quan trọng nhất của võ sư Nguyễn Lộc. Môn sinh lên tới hàng trăm, đại đa số các võ sư danh tiếng sau này đều xuất thân từ võ đường này. Ngoài ra, Vovinam còn được mời dậy tại các trường Võ Bị Thủ Đức, Hiến Binh Quốc Gia và một số các đơn vị Công Binh. Nhưng tiếc thay, với thời gian sinh hoạt ngắn ngủi 6 năm, 1954-1960 tại miền Nam, võ sư Nguyễn Lộc đã không thực hiện được hoài bão của mình, nhưng ông đã để lại cho đời một nền văn hóa võ thuật quí giá và đã đào tạo được một thế hệ thanh niên ưu tú, tràn đầy lý tưởng, đầy đủ khả năng để có thể thay ông tiếp tục mở rộng con đường mà ông đã vạch ra. Đó là xây dựng một đại phái Vovinam-Việt Võ Đạo cho dân tộc và cho nhân loại. Trong những môn sinh được đào tạo trong giai đoạn này gồm có Trần Huy Phong, Phạm Hữu Độ, Nguyễn Văn Thư, Ngô Hữu Liễn, Trần Thế Phượng, Nguyễn Văn Nuôi tự Phúc, Nguyễn Gia Tuấn... Sau này, các lớp tại đường Thủ Khoa Huân được dời về đường Nguyễn Khắc Nhu Quận 1 - Sài Gòn. Sau một thời gian, ông tạm ngưng dậy võ, về trú ngụ tại Building Everest đường Đinh Công Tráng, gần Ngã Sáu Sài Gòn, chăm chú nghiên cứu võ công và xây dựng một hệ thống triết học cho Vovinam. Ngoài ra, ông cho phép các môn đệ mở võ đường với tính cách độc lập, còn ông chỉ đứng vai trò cố vấn mà thôi. VI. Võ sư Nguyễn Lộc và tư cách hành xử, huấn luyện Võ sư Nguyễn Lộc là người rất nghiêm nghị, nhưng cũng rất cởi mở và phóng khoáng. Ông chủ trương cải tiến văn hoá, sống văn minh, từ chối mọi câu nệ hủ hoá và quan lại. Chính vì thế ông yêu cầu các môn đệ kêu ông bằng anh Ghi Chú 11, hành xử thẳng thắn, diễn đạt dõng dạc, xử sự phóng khoáng, tinh thần độ lượng, thích phiêu lưu, chăm học cần mẫn... và lấy sự hùng dũng của con nhà võ làm căn bản. Ông không muốn các trò của ông khúm núm quì lậy, vâng dạ, xưng con và thưa thầy như đa số các môn phái thời bấy giờ. Ông quan niệm rằng ông là người khai sáng Vovinam là để xây dựng một thế hệ thanh niên bất khuất, yêu nước và hữu ích cho xã hội, nên ông coi các môn đệ như là các chí hữu của mình. Tinh thần tân tiến và khoa học này đã khiến Vovinam trở thành một bộ môn võ thuật, thể dục và thể thao quần chúng, mở rộng đến tất cả các thanh thiếu niên thuộc mọi thành phần. Vovinam không giấu giếm, không huyền bí, không chọn lọc hoặc dành riêng cho một thiểu số như đại đa số các võ phái Việt Nam vào thời ấy. Nhờ thế Vovinam-Việt Võ Đạo đã không bị tụt hậu mà ngược lại đã trở thành một môn phái có bề thế đáng kể như ngày hôm nay. Về phương diện tổ chức, ông không câu nệ trên dưới, không tổ chức hành chánh nặng nề. Ông ưa chuộng tính đơn giản và dành ưu tiên cho các sinh hoạt có hiệu quả hầu dễ đạt mục đích. Chính vì thế trong suốt thời điểm xây dựng môn phái từ năm 1938 đến 1960, Vovinam không có chức vụ chưởng môn. Riêng ông chỉ nhận là võ sư sáng tạo Vovinam mà thôi. Mặc dù Vovinam là công trình của cá nhân ông và do ông sáng lập. Nhưng ông quan niệm rằng, công trình này phải được hiến dâng cho dân tộc và nhân loại, theo đúng với lý tưởng mà ông đã theo đuổi. Chính vì thế, theo tâm nguyện của ông, môn phái Vovinam không được coi như là một tập thể của riêng ông hoặc của gia đình ông, mà phải là một gia tài của nền văn hoá võ thuật Việt Nam. Một tập thể mà tất cả các võ sư và các môn sinh đều có quyền theo đuổi và đóng góp như trong một đại gia đình. Riêng về phương diện giảng huấn, ông rất kỹ lưỡng và chăm sóc từng môn sinh tùy theo năng khiếu kỹ thuật cũng như trình độ văn hoá. Trong việc huấn luyện võ thuật, chỉ có ông mới được dậy các đòn mới, các phụ tá chỉ có bổn phận ôn luyện mỗi khi ông vắng mặt mà thôi. Riêng các môn đệ có trình độ văn hoá, có khả năng lãnh đạo thì được ông hướng dẫn sinh hoạt riêng về các lãnh vực như xã hội, chính trị, lãnh đạo, tâm lý... ngoài ra ông thường khuyến khích các môn sinh tham gia các sinh hoạt đoàn thể ngoài giờ học võ. Chính nhờ thế đa số các võ sư do ông đào tạo, đều là những võ sư kiện toàn cả văn lẫn võ và có vị thế trong xã hội. VII. Các môn đệ võ sư Nguyễn Lộc khai giảng võ đường. Trong hai năm 1958, 1959, khi võ sư Nguyễn Lộc bắt đầu mệt mỏi và dời về nhà em ông là Nguyễn Hải, dưỡng bệnh tại Building Everest. Ông cho phép các môn đệ như Lê Sáng, Trần Huy Phong, Nguyễn Gia Tuấn, Nguyễn Văn Nuôi, Nguyễn Văn Thư… thành lập Trung Tâm Huấn Luyện Vovinam Trung Ương, đặt trụ sở tại đại lộ Trần Hưng Đạo Quận 5- Sài Gòn và các chi nhánh tại đường Trần Khánh Dư Tân Định, khu vực sau chùa Ấn Quang Quận 10- Sài Gòn, đường Sư Vạn Hạnh và đường Phan Đình Phùng. Vào thời điểm đó, võ sư Lê Sáng là người có tuổi tác và có thâm niên, nên được gọi là võ sư Trưởng Ghi Chú 12, tức có nghĩa là võ sư đàn anh. VIII. Võ sư Nguyễn Lộc từ trần Võ sư Nguyễn Lộc từ giã cõi trần ngày 30 tây tháng 04 năm 1960 04 tháng 4 năm canh tý tại Sài Gòn và được an táng tại nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi Ghi Chú 13. Ông để lại 9 người con, gồm 3 trai và 6 gái. Tuy chỉ hưởng dương 48 tuổi, nhưng ông đã để lại một sự nghiệp phi thường cho nhân loại. Có thể ông ra đi không được toại nguyện, nhưng các truyền nhân của ông đã thực hiện được ý nguyện và mục đích mà ông hằng ấp ủ, đó là xây dựng môn phái Vovinam thành một đại phái, một bộ môn võ thuật đi vào quảng đại quần chúng với một nền triết lý sống cho con người. Ngày nay Vovinam-Việt Võ Đạo đã trở thành một trong những tiêu biểu cho văn hóa Việt Nam, được phổ biến khắp thế giới, không phân biệt mầu da-chủng tộc, không phân biệt biên giới-quốc gia và không phân biệt tôn giáo hoặc chính kiến. Đa số những môn đệ, những truyền nhân lập được kỳ công trên, hiện nay đa số vẫn còn tại thế và vẫn tiếp tục xây dựng công trình mà họ cho là chưa viên mãn. GHI CHÚ GHI CHÚ TIỂU SỬ VÕ SƯ NGUYỄN LỘC Ghi Chú 1 Gia đình võ sư Nguyễn Lộc Võ sư Nguyễn Lộc là con trưởng trong một gia đình gồm năm anh chị em, ba trai và hai em gái theo thứ tự sau đây 1- Nguyễn Lộc2- Nguyễn Thị Kim Thái3- Nguyễn Văn Dần *4- Nguyễn Quang Hải5- Nguyễn Thị Bích Hà * Võ sư Nguyễn Dần, vốn là một trong những thành viên lãnh đạo nồng cốt trong hệ thống Tổng Liên Đoàn Vovinam-Việt Võ Đạo Thế Giới. Ông hiện đang đảm trách chức vụ Chủ Tịch Hội Đồng Võ Sư Thế giới, nhiệm kỳ 2004-2008, 2008-2012 và 2012-2016 cùng với các thành viên lãnh đạo sau đây nhiệm kỳ 2004-2008 Chủ tịch Nguyễn Dần Phó Chủ Tịch Võ TrungTổng Thư Ký Trần Nguyên ĐạoThành Viên Lê Công Danh, Trần Văn Trung, Nguyễn Văn Đông và Nguyễn Tiến Hội Ghi Chú 2 Chủ Thuyết Cách Mạng Tâm Thân. Chủ Thuyết Cách Mạng Tâm Thân, được võ sư Nguyễn Lộc giảng huấn một cách tổng quát trong những buổi sinh hoạt ngoài giờ luyện tập. Ông thường chú tâm đặc biệt đến những môn sinh có trình độ hoặc những người có năng khiếu về xã hội học và triết học. Võ sư Trần Huy Phong là một trong những môn đệ ưu tú của ông, nên được kề cận và được ông truyền giảng nhiều năm về chủ thuyết này. Năm 1995, khi võ sư Trần Huy Phong lâm bạo bệnh, ông biết rằng sẽ không còn sống được bao lâu, nên tập trung trí tuệ soạn thảo một cuốn sách về chủ thuyết này. Trong lúc chấp bút soạn thảo, ông đã nhiều lần kiệt sức, phải đưa vào bệnh viện vì quá gắng gượng. Nhiều lần ông từ chối chích thuốc giảm đau morphine vì thuốc gây cho ông mê man không thể tập trung trí tuệ viết bài. Mùa hè năm 1997, sau khi ông soạn xong Chủ Thuyết Cách Mạng Tâm Thân thì ông thở dốc "Thôi, ta có thể ra đi không áy náy", và ba tháng sau thì ông qua đời. Để tưởng nhớ đến công trình của ông, Hội Đồng Võ Sư Thế Giới *, nhân đại hội thế giới tại Houston/Texas-Hoa Kỳ, tháng 5-1998, đã cho ấn bản thành sách và phân phát khắp thế giới. Hiện nay bản chính tài liệu quí giá này được trao cho võ sư Trần Nguyên Đạo bảo trì. * Vào thờI điểm này Chủ tịch Tổng Liên Đoàn Thế Giới, võ sư Ngô Hữu Liễn nhiệm kỳ 1996-2000, tổng thư ký Hội Đồng Võ Sư Thế Giới, võ sư Nguyễn Văn Cường nhiệm kỳ 1996-2004, Chủ nhiệm xuất bản, võ sư Lê Văn Phúc. Ghi Chú 3 Các võ sinh đầu tiên của môn phái - Nhân vật lịch sử thời 1938-1943 Tháng 08-1993, võ sư Trần Nguyên Đạo được võ sư Phan Dương Bình và Trần Huy Phong, hướng dẫn tìm lại những sinh viên và học sinh đã tập huấn với võ sư Nguyễn Lộc trong giai đoạn khai phá môn phái 1939-1943 và đã tìm được năm vị, đó là các ông. Nguyễn Đăng Hiển, sinh năm 1917 - Tập năm 1938, lớp võ đầu tiên tại nhà thầy Lộc, - Xưởng Hàng Than, Hữu Bằng, hiện nay là chợ Hôm chợ Đức Viên, Hà Nội - địa chỉ 16B Phố Đường Thành phường Cử Đông / Hà Nội. Nguyễn Đình Lan, sinh năm 1920 - Tập năm 1940 tại trường Ecole Normale - Ngưng tập năm 1945 - Địa chỉ 106 Tôn Đức Thắng / Hà Nội. Nguyễn Mỹ, sinh năm 1913 - Tập năm 1940 tại trường Ecole Normale - ngưng tập năm 1945 - Hiện nay là nha sĩ về hưu - địa chỉ 69 Hàng Than / Hà Nội. Nguyễn Khải, tự Phạm Cương, sinh năm 1921 - Tập năm 1943 - ngưng tập đi bộ đội năm 1946 - Hưu trí - Địa chỉ B5 khu tập thể Hồ Ngọc Khánh, phường Cầu Giấy / Hà Nội. Nguyễn Bích, sinh năm 1925 - Tập năm 1942 - hưu trí - địa chỉ 211, tổ 17 phường Ngọc Hà / Hà Nội. Năm vị này là những nhân vật lịch sử của môn phái đã được nêu tên trong bản lược sử môn phái xuất bản năm 1965, đặc san "Việt Võ Đạo–Vovinam tưởng niệm cố võ sư sáng tạo môn phái". Ghi Chú 4 Cuộc biểu diễn lịch sử năm 1939 tại Nhà Hát Lớn Hà Nội Cuộc biểu diễn lịch sử năm 1939 này, đã được thực hiện lại ngày 31-07-1993 tức 54 năm sau tại Nhà Hát Lớn Hà Nội, theo giấc mơ thơ ấu của võ sư Trần Nguyên Đạo. Năm ông 8 tuổi, khi đọc qua những dòng lịch sử môn phái, ông chợt ôm ấp ước vọng theo vết chân sư tổ Nguyễn Lộc, thực hiện lại cuộc biểu diễn lịch sử năm 1939. Ước vọng này được toại nguyện 29 năm sau, khi ông hướng dẫn 40 môn đệ về Hà Nội với chủ đề "Ngược dòng lịch sử và một giấc mơ con". Trong cuộc biểu diễn hi hữu này, có sự diện diện của Tòa Đại Sứ Pháp và các võ sư tại Việt Nam như Trần Huy Phong, Phan Dương Bình, Trần Bản Quế, Ngô Kim Tuyền, Phạm Đình Tự, Trương Quang An, Nguyễn Bá Dương, Văn Chu Đồng… Các võ sư tại Pháp như Trần Nguyên Đạo, Nguyễn Phi Long và các huấn luyện viên sau này trở thành võ sư như Bloume Daniel, Hà Kim Chung, Guerrib Amar, Crozon-Cazin Serge, Trần Antonella, Py Michel... cùng với sự tham dự đông đảo của các môn sinh Vovinam-Việt Võ Đạo Nha Trang, Hà Nội, Sài Gòn và Pháp. Nhưng xúc động nhất là những môn sinh đã tập huấn với sư tổ Nguyễn Lộc trong các năm 1938-1943, họ vốn là những môn sinh đã tham dự cuộc biểu diễn năm 1939, nay vẫn còn tại thế và được mời chứng kiến cuộc biểu diễn này. Trong số các vị tiền bối đó, có võ sư Phan Dương Bình và các ông Nguyễn Đình Lan, Nguyễn Mỹ, Nguyễn Khải, Nguyễn Bích và Nguyễn Đăng Hiển. Sau cuộc biểu diễn, các cụ cảm động không cầm được nước mắt, phát biểu rằng "Năm xưa khi chúng tôi biểu diễn, gồm toàn những môn sinh Việt Nam trên sân khấu và ở dưới là các thượng khách nhà cầm quyền người Pháp. Nay ngược lại, các môn sinh người Pháp trên sân khấu biểu dương võ Việt Nam, thượng khách ở dưới lại là những người Việt cựu môn sinh như chúng tôi, thì làm sao không xúc động được ! " Ghi Chú 5 Cuộc biểu diễn lịch sử 1939. Cô Nguyễn Thị Minh. Cô Nguyễn Thị Minh, sau này là bà Nguyễn Lộc. Cuộc biểu diễn này đã được bà kể lại theo một cuộc phỏng vấn thực hiện bởi võ sư Lê Văn Phúc. Được võ sư Ngô Hữu Liễn ghi chú như sau " ... Ngoài ra anh Phúc cũng phỏng vấn chị Lộc về giai đoạn đầu tiên năm 1939 mà hai vị nữ lưu biểu diễn tại Nhà Hát Lớn Hà Nội năm 1939, là chị Thái vợ anh Y hiện đang ở California và chị Lộc ... " Cô Nguyễn Thị Minh sinh ngày 01-09-1929, là con của cụ Nguyễn Ngọc Hoán và cụ bà Bùi Thị Ngọ. Bà lập gia đình cùng võ sư Nguyễn Lộc năm 1945, sinh được 9 người con, gồm 3 trai và 6 gái theo thứ tự như sau 1. Nguyễn Thị Thanh Phương2. Nguyễn Thị Thanh Mai3. Nguyễn Đạo4. Nguyễn Thị Thanh Ngà5. Nguyễn Chính *6. Nguyễn Thị Thanh Phú7. Nguyễn Thị Thanh Bình8. Nguyễn Thị Thanh Mỹ9. Nguyễn Quang Hiện nay bà Nguyễn Lộc đang định cư tại Hoa Kỳ Lancaster, PA. 17601 và thường xuyên đến sinh hoạt hàng năm với môn phái. * Võ sư Nguyễn Chính Võ sư Nguyễn Chính vốn là con thứ năm của sư tổ Nguyễn Lộc, ông sinh ngày 19-08-1955, nhập môn từ năm 1974 tại Việt Nam, dưới sự giảng huấn của võ sư Khâu Thanh Danh. Ngày 30-04-1975, khi Miền Nam Việt Nam bị sụp đổ, ông và toàn thể gia đình được võ sư Trần Huy Phong đưa lên tầu Trường Xuân, vượt biển lánh nạn sang Hoa Kỳ. Từ đó ông tiếp tục sinh hoạt tích cực tại Bang Texas, tỉnh Houston, Hoa Kỳ cho đến ngày nay. Hiện nay ông là một trong những thành viên có trọng lượng trong hệ thống Tổng Liên Đoàn Vovinam-Việt Võ Đạo Thế Giới và Hội Đồng Võ Sư Thế Giới. Năm 2000, nhân dịp đại hội võ sư thế giới lần thứ 4, ông trình tiểu luận thành công và được đeo cấp Chuẩn Hồng Đai và năm 2007 ông trình luận án Hồng đai đệ I cấp. Ngoài ra trong quá trình sinh hoạt tại Hoa Kỳ, ông từng lãnh trách nhiệm Chủ Tịch Vovinam-Việt Võ Đạo bang Texas, nhiệm kỳ 2000-2002 và năm 2012 ông đắc cử thành viên lãnh đạo Hội Đồng Võ Sư Thế Giới nhiệm kỳ 2012-2016. Ghi Chú 6 Nhân vật Maurice Ducoroy Việt Nam trong thời kỳ này vẫn tiếp tục đặt dưới sự đô hộ của Pháp và đặt dưới quyền của đề đốc Decoux Jean 1884-1963, toàn quyền từ 1940-1945 được bổ nhiệm ngày 20-07-1940 bởi chính phủ chính phủ Vichy vào chức vụ toàn quyền Đông Dương kiêm Cao Ủy Pháp tại Thái Bình Dương Gouverneur Général de l'Indochine et Haut commissaire de la France dans le Pacifique Ông Maurice Ducoroy được Decoux được bổ nhiệm làm Tổng cục trưởng Tổng cục Thể dục Thể thao và Thanh niên. Commissaire Général aux Sportifs et à la jeunesse en Indochine ngày 15-12-1941. Ghi Chú 7 Vua Bảo Đại 1913-1997 Vua Bảo Đại là vị vua đời thứ 13 và cũng là vị vua cuối cùng của triều nhà Nguyễn nói riêng và của Việt Nam nói chung. Tên húy là Nguyễn Phúc Vĩnh Thụy, sinh ngày 22-10-1913 tại Huế, Việt Nam. Là con duy nhất của hoàng đế Khải Định, được phong thái tử ngày 15-05-1922. Vĩnh Thụy lên ngôi ngày 08-01-1926 12 tuổi lấy tước hiệu Bảo Đại. Qua đời ngày 31-07-1997 tại bệnh viện Val-de-Grâce, Pháp và chôn tại nghĩa trang Passy, Paris cimetière de Passy. Ông lập di chúc và để lại gia tài cho con là hoàng tử Nguyễn Phúc Bảo Long. Ghi Chú 8 Các môn đệ theo võ sư Nguyễn Lộc vào Nam. Ghi chú của võ sư Ngô Hữu Liễn Texas – Hoa Kỳ Gồm các ông Lê Sáng Việt Nam, Phan Dương Bình Việt Nam, Bùi Thiện Nghĩa Úc, Nguyễn Dần Hoa Kỳ, Phạm Văn Vận Hoa Kỳ - anh võ sư Phạm Hữu Độ, Ngô Quốc Phong Hoa Kỳ, Hà Trọng Thịnh Canada, Trần Đức Hợp Hoa Kỳ ... Ghi Chú 9 Võ đường đầu tiên tại Miền Nam 52 rue Frères Louis. Sau đổi là đường Võ Tánh, nay là đường Nguyễn Trãi, gần ngã sáu Sài Gòn. Võ đường này là nơi đầu tiên võ sư Trần Huy Phong đến tập huấn với võ sư Nguyễn Lộc. Ghi Chú 10 Võ đường Thủ Khoa Huân Thủ Khoa Huân, một con đường nối từ cửa hông dinh Độc Lập đến chợ Bến Thành - Sài Gòn. Ngày nay võ đường này không còn nữa và đã được lại xây thành khách sạn, tại số 52 đường Thủ Khoa Huân, Thành phố Hồ Chí Minh Sài Gòn. Ghi Chú 11 Anh Nguyễn Lộc » Cách xưng hô "Anh Lộc", đã được xác định bởi tuyệt đại đa số các võ sư, môn đệ trực tiếp của võ sư Nguyễn Lộc như Ông Nguyễn Đăng Hiển, võ sư Phan Dương Bình, Lê Sáng, Trần Huy Phong, Hà Trọng Thịnh, Phạm Hữu Độ, Lê Trọng Hiệp ... Theo "Hồi ký những ngày theo học võ sư sáng tổ" của võ sư Lê Văn Phúc trong đặc san Vovinam-VVĐ KD. số 2397 BTT/PHNT ngày 28-05-1971 " ... Hồi chúng tôi học võ, thường được phép xưng hô anh em với võ sư Nguyễn Lộc ..." Cách xưng hô này đã được chính thức ghi trong đặc san "Việt Võ Đạo–Vovinam Tưởng Niệm cố Võ sư Sáng Tạo môn phái", xuất bản năm 1965. Ghi Chú 12 Danh xưng võ sư Trưởng » Trong thời điểm 1938-1964, chức vụ chưởng môn trong môn phái hoàn toàn chưa có ! Ngay trong thời võ sư Nguyễn Lộc còn sinh tiền, ông cũng chỉ xưng là võ sư sáng tạo Vovinam. Theo tờ đặc san "Việt Võ Đạo–Vovinam Tưởng Niệm cố võ sư Sáng Tạo môn phái ", xuất bản năm 1965, tước hiệu của võ sư Lê Sáng được ghi là Võ sư Trưởng», chứng minh rằng vào thời điểm đó, chức vụ chưởng môn chưa được môn phái chính thức thành lập. Ghi chú 13 Nghĩa Trang Mạc Đĩnh Chi. Nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi là nghĩa trang tại trung tâm thành phố Sài Gòn, phía trước là đường Phan Thanh Giản nay gọi là Điện Biên Phủ, phía sau là đường Hiền Vương nay gọi là Võ Thị Sáu. Năm 1983, chính quyền Cộng Sản Việt Nam ra lệnh giải toả nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi nay là công viên Lê Văn Tám. Võ sư Trần Huy Phong liền tổ chức cải táng, bốc cốt võ sư Nguyễn lộc cùng với khoảng 30 võ sư, huấn luyện viên. Trong đó có sự hiện diện của võ sư Trần Thế Phượng, Nguyễn Văn Thông, Trần Đức Hợp, Lê Công Danh, Trần Văn Bé, Vũ Kim Trọng, Nguyễn Văn Đông, Nguyễn Văn Thông trẻ - Úc Đại Lợi, Phùng Mạnh Tâm, Lê Hoàng Ngân... Sau khi hội ý với bà Nguyễn Lộc, võ sư Trần Huy Phong đã cho hoả thiêu và tro cốt để trong một cái tĩnh bằng sành, bao quanh bằng một hộp gỗ quí, sau đó được đưa về an vị trên bàn thờ tại nhà võ sư Lê Sáng. Trong thời gian đó, võ sư Lê Sáng đi học tập cải tạo chưa về. Đến đầu năm 1997, ông Nguyễn Hải, bào đệ của võ sư Nguyễn Lộc về huyện Thạch Thất, tỉnh Sơn Tây, nơi quê hương của gia đình ông, xây ba mộ phần cho song thân và anh là võ sư Nguyễn Lộc, đồng thời yêu cầu võ sư Lê Sáng mang An Vị của võ sư Nguyễn Lộc về mai táng tại đó. Ghi chú của võ sư Phùng Mạnh Tâm California – Hoa Kỳ Khoảng tháng 9 năm 1983, tôi cùng võ sư Trần Huy Phong đến nhà cô Ngà * tôi không nhớ rõ tên tuổi chính xác, con gái của võ sư Nguyễn Lộc ở Gia Định, sau trường Mỹ Thuật, để lấy giấy tờ xin chính quyền bốc mộ. Sau đó võ sư Trần Huy Phong cho thông báo đến toàn thể các võ sư và môn sinh ngày tổ chức bốc mộ. Ngày bốc mộ võ sư Nguyễn Lộc hôm đó có mặt rất đông đủ các võ sư và cựu môn sinh. Có thể nói đây là cuộc hội họp đông nhất kể từ sau tháng 4-1975. Ngoài sự hiện diện của các võ sư kể trên còn có các võ sư Trần Thế Phượng, Nguyễn Văn Thông Thông lớn, Trần Đức Hợp, Nguyễn Văn Vang, Nguyễn Văn Thông Thông nhỏ, hiện nay đang ở Úc. Sau khi thiêu xong ở Thủ Đức, võ sư Trần Huy Phong đã cùng với võ sư Nguyễn Văn Đông mang hài cốt võ sư Nguyễn Lộc về võ đường Sư Vạn Hạnh cũ. Sau đó hai tháng, võ sư Trần Huy Phong lại tổ chức bốc mộ cho võ sư Mạnh Hoàng cũng tại nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi. * Ghi Chú của võ sư Trần Nguyên Đạo Chi tiết này được võ sư Nguyễn Dần cho biết là cô Nguyễn Thị Thanh Ngà và Nguyễn Thi Thanh Mai, ngụ tại đường Trương Minh Giảng, Gia Định. Nhân chứng - bà Nguyễn Lộc Lancaster – Hoa KỳTrích đặc san Vovinam-VVĐ Texas – 1994, Do võ sư Lê Văn Phúc và Ngô Hữu Liễn Phỏng vấn. … Võ sư Lê Văn Phúc Thưa Chị, năm ngoái chị về thăm Việt Nam, có thăm mộ Anh nữa chứ ! Em nhớ trước năm 1975, mộ Anh trong nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi. Sau đó nhà nước cộng sản buộc các thân nhân phải dời mộ đi nơi khác để họ làm công viên. Vậy gia đình đã lo như thế nào ? …. … Bà Nguyễn Lộc Xong rồi, từ năm 1983 ! Hồi đó, chú Phong và các môn sinh đã chuyển hài cốt của nhà tôi về võ đường Trần Hoàng Quân … ».
City & State SelectionThank you for searching with SpokeoCITYSTATEContinueI'm Not SureSpokeo is committed to your privacy. Vo Nguyen will NOT be notified of your to have 25,000+ Positive Reviews And CountingBased on ratings from actual Spokeo reports.† Spokeo is not a consumer reporting agency as defined by the Fair Credit Reporting Act FCRA. Do not use this site to make decisions about employment, tenant screening, or any purpose covered by the FCRA.
Nguyễn Lộc 1912-1960 là một tôn sư võ thuật, sáng lập môn võ Vovinam. Nguyễn LộcTổ sư môn phái Vovinam Sáng Tổ Nguyễn LộcNgày sinh Nơi sinh24 tháng 5, 1912Xóm Giếng, xã Hữu Bằng, Thạch Thất, Sơn Tây, Đông Dương thuộc PhápNgày mất4 tháng 4, 1960 47 tuổiSài Gòn, Việt Nam Cộng hoàVõ thuật VovinamThầykhông rõHạng Bạch đai Chưởng MônHọc trò nổi danhTạ Quang Bửu học trò đầu tiên[1], Lê Sáng sau này là chưởng môn Vovinam, Trần Huy Phong sau này là chưởng môn Vovinam đời thứ III, Nguyễn Văn Thư 1937-2003, Nguyễn Dần 1928-2016, em trai Nguyễn Lộc, Nguyễn Xuân Mỹ, Nguyễn Khải, Nguyễn Bích, Đỗ Đình Bách, Trịnh Cự Quý, Đặng Bỉnh, Đặng Bẩy, Lê Văn Tiên, Lê Tâm, Phan Dương Bình
"Ta đã cạn nước mắt, mất tiếng cười vì cuộc đời, nhưng ta đã được quay về với linh hồn trắng trong, nhân hậu của NGƯỜI THỰC NGƯỜI. Nhưng ta đã vượt khởi lên trên những tối tâm, tội lỗi của NGƯỜI CHẲNG NGƯỜI. Bao đớn đau tan hồn, nát xác người đã gieo ở ta, ta đã gặt hái những bông hoa cao đẹp nhất ở sự THƯƠNG YÊU và THA THỨ vô bờ" - DI NGÔN CỦA CỐ VÕ SƯ SÁNG TỔ NGUYỄN LỘC từ một đêm mưa gió bão bùng của núi rừng Tam ảo, tỉnh Vĩnh Yên - Bắc Việt - "Venu dans une vie de larmes, j'ai perdu le rire à cause de la vie, mais je suis retourné à l'âme immaculée, généreuse de l'homme, en homme vrai. J'ai surmonté, au-delà de l'obscur, du péché de l'homme, mais non pas l'homme. L'homme a semé en moi toute douleur, âme fondue, corps écrasés, j'ai récolté les plus belles fleurs dans l'amour et la tolérance infinie" - Les dernières paroles du Grand Maître Fondateur NGUYỄN LỘC lors d'une nuit de pluie orageuse pluvieuse sur les forets et montagnes de Tam ảo, à la province de Vĩnh Yên - Nord du Vietnam. TIỂU SỬ CỐ VÕ SƯ NGUYỄN LỘC SÁNG TỔ MÔN PHÁI VOVINAM - VIỆT VÕ ẠO 1912-1960 Dáng người dong dỏng cao, oai dũng. Mắt sáng, trán rộng, cằm nở. Nét mặt trầm mặc, cương nghị. Lối nhìn thẳng, sắc và sâu thẳm. Tiếng nói uy nghiêm, hòa ấm, thân mật. Nụ cười cởi mở, khoan dung, độ lượng... Đó là nét độc đáo của một bậc Thầy tôn quý. Một đấng sinh thành của một Môn phái võ đạo, với sứ vụ duy trì, bảo vệ và phát triển truyền thống hào hùng, bất khuất, nhân bản của dân tộc Việt. Một người tiên phong đầy tính khai phá và sáng tạo trong cuộc chinh phục lớn lao của con người đó là vượt thắng sự hèn yếu của thể chất và tinh thần trong mọi trường hợp và hoàn cảnh. Bậc kỳ tài đó chính là hình ảnh bất diệt của Cố Võ Sư NGUYỄN LỘC, vị Sáng Tổ Môn phái Vovinam - Việt Võ Đạo. Ông NGUYỄN LỘC sinh ngày 08 tháng 04 năm Nhâm Tý 24-5-1912 tại làng Hữu Bằng, huyện Thạch Thất, tỉnh Sơn Tây Hà Tây, nay thuộc Hà Nội. Ông là trưởng nam trong một gia đình có 5 anh chị em 3 trai và 2 gái. Thân phụ là cụ ông Nguyễn Đình Xuyến và thân mẫu là cụ bà Nguyễn Thị Hòa. Ông lớn lên trong thảm cảnh mất nước, giữa lúc các phong trào cách mạng và phóng đảng đang phát triển trên đất nước. Một bên, các nhà chí sĩ cách mạng âm thầm vận động, cổ súy tinh thần yêu nước trong quốc dân để thúc đẩy thanh niên đi vào con đường cách mạng. Một bên, bọn thực dân dùng mọi thủ đoạn để ru ngủ quần chúng, đem lợi danh mua chuộc, huyển hoặc thanh niên, biến họ thành đội quân tiền phong của phong trào xoa hoa, trụy lạc. Ông phê phán và lên án gắt gao dã tâm của bọn thực dân, và Ông quan niệm muốn đưa cuộc cách mạng dân tộc đến chỗ thành tựu, cần phải gây cho thanh niên một tinh thần dân tộc, một ý thức học tập, tu dưỡng, một ý chí quật cường, một nghị lực quả cảm, song song với một thân thể khỏe mạnh, vững chắc, có sức chịu đựng bền bỉ, dẻo dai, có đầy đủ khả năng tự vệ hữu hiệu. Làm cách mạng để tiến tới thành công là một điều rất khó, song bảo vệ thành quả cách mạng để bước sang giai đoạn kiến thiết lại là điều khó hơn. Ông NGUYỄN LỘC muốn đóng góp cho đất nước những thế hệ thanh niên biết sống, biết cống hiến. Với quan niệm đó, Ông chú trọng hướng dẫn thanh niên về mặt "Tâm Thân cách mạng". Mang hoài bão lớn lao ấy, nên ngoài việc trau giồi học vấn và đạo đức, Ông còn nỗ lực sưu tầm, học hỏi, nghiên cứu, luyện tập nhiều môn võ thuật. Ông nhận thấy môn võ nào cũng có những ưu điểm, đặc điểm, song với thể tạng mảnh khảnh nhỏ bé của người Việt, nếu chỉ đem phổ biến một phương pháp nào thôi thì khó mà đạt được kết quả như ý. Hơn nữa, trong mọi cuộc chiến đấu, vấn đề tinh thần và danh dự vẫn là hai yếu tố quan trọng để quyết định sự thành bại. Bởi vậy, ngoài phần võ thuật và tinh thần võ đạo, Ông còn muốn ràng buộc các môn đệ vào danh dự Tổ quốc, nghĩa là thanh niên Việt Nam phải có phương pháp tự vệ mang danh dân tộc Việt Nam, tiêu biểu cho tinh thần tự chủ bất khuất của tiền nhân để khi chiến đấu phát huy được cái hùng khí, quyết bảo vệ và đem vinh quang về cho Tổ quốc, cho Môn phái... Với luận cứ đó, ông NGUYỄN LỘC đã không ngừng tìm tòi học hỏi, nghiên cứu từ môn Võ và Vật cổ truyền Việt Nam đến việc phối hợp, thái dụng các tinh hoa võ thuật trên thế giới để sáng tạo thành một môn phái riêng, đặt tên là VOVINAM. Năm 1938, cuộc nghiên cứu hoàn tất. Ông đem VOVINAM ra huấn luyện cho một số thân hữu cùng lứa tuổi để thể nghiệm môn võ mới do mình sáng tạo. Hơn một năm sau, mùa thu 1939, Ông đem lớp võ sinh đầu tiên công khai ra mắt dân chúng tại Nhà hát lớn Hà Nội. Cuộc biểu diễn thành công rực rỡ nên Hội Thân Hữu Thể Dục mời Ông cộng tác, tổ chức những lớp võ công khai cho thanh niên Hà Nội. Lớp đầu tiên được khai giảng vào mùa xuân năm 1940 tại Trường Sư Phạm Hà Nội. Sau đó, nhiều lớp võ liên tiếp được tổ chức. Môn sinh VOVINAM thời đó rất tiến bộ nhờ phương pháp huấn luyện khoa học, thực tiễn, nhờ tinh thần dân tộc sáng chói của Môn phái và nhất là ảnh hưởng cái gương "Uy vũ bất năng khuất" của Sáng Tổ Nguyễn Lộc. Năm 1945, Ông NGUYỄN LỘC lập gia đình cùng cô Nguyễn Thị Minh là con của cụ ông Nguyễn Ngọc Hoán và cụ bà Bùi Thị Ngọ. Sau 15 năm chung sống, ông bà NGUYỄN LỘC có được 9 người con 3 trai và 6 gái. Năm 1954, Ông vào Nam cùng một số môn đệ tâm huyết và mở trường dạy VOVINAM tại đường Thủ Khoa Huân - Sài Gòn và một số nơi khác. Ông NGUYỄN LỘC mất ngày mùng 04 tháng 04 năm Canh Tý 29/04/1960 tại Sài Gòn và được ang táng tại Nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi, sau khi ủy thác quyền lãnh đạo Môn phái cho người môn đệ tâm huyết là Võ sư Lê Sáng - Chưởng môn VOVINAM. Hiện nay di cốt của Cố Võ Sư Sáng Tổ được bảo quản tại Tổ đường Môn phái số 31 đường Sư Vạn Hạnh, phường 3, quận 10, Thành phố Hồ Chí Minh. Suốt cuộc đời tận tụy, hy sinh để góp phần xây dựng nền võ đạo cho dân tộc, Ông đã để lại một sự nghiệp võ học lớn lao cho hậu thế. Hơn 70 năm qua, Môn phái Vovinam - Việt Võ Đạo đã phát triển rộng khắp đến hầu hết các tỉnh, thành trong nước và lan rộng đến nhiều nước trên thế giới. Danh xưng NGUYỄN LỘC - VOVINAM đã là những từ quốc tế hóa. Theo đà phát triển chung, Môn phái cũng đã từ bước chuyển mình thành môn võ đạo quốc tế, đúng theo tâm nguyện Sáng Tổ - Võ Đạo Phục Vụ Con Người. Hàng năm, những môn đồ kế nghiệp từ bốn phương trời hướng về ngày giỗ Ông – bậc Thầy của nền võ đạo dân tộc - đốt nén hương tưởng niệm, đặt bàn tay thép lên trái tim từ ái, cùng cúi đầu, thầm nhắc nhở không ngừng rèn luyện thân thể, gắng công luyện tập võ thuật và trau giồi tinh thần võ đạo, trọn đời dâng hiến năng lực và tâm huyết cho tương lai, cho đại nghĩa để phát triển Môn Phái ngày càng vững mạnh, trường tồn, góp phần vinh danh dân tộc Việt Nam trong cộng đồng nhân loại. Tưởng niệm Sáng Tổ 2015. Sáng Tổ Nguyễn Lộc giữa cùng một số môn đệ phát triển Vovinam tại Miền Nam vào thập niên 1955. Từ trái qua Nguyễn Văn Thông, Trần Đức Hợp, Lê Sáng, Nguyễn Lộc, Bùi Thiện Nghĩa, Nguyễn Cao Hách và Nguyễn Dần.
vo su nguyen loc